Thứ Năm, 20 tháng 11, 2014

Ngày xưa .... Bây h...

Nói chung nhìn lại quãng đường ngắn tũn đã qua thì thấy những cái làm được và những cái chưa làm được, thử review cái coi sao nha:
1/ Ngày xưa ốm nhom muốn mập và to con -> Bây h muốn giống ngày xưa ấy.
2/ Ngày xưa sợ nhất kim tiêm -> Bây h vẫn sợ nhưng lại thích tattoo.
3/ Ngày xưa đi học thấy mình cũng hổ báo lắm,coi phim xong nghĩ mình là Yakuja (xã hội đen Nhật Bản) -> Bây h mới biết ko giống Yakuja mà thích Yakuji ( bồn massage)
4/ Ngày xưa đi chơi mấy em hỏi mình thẳng hay cong,vừa nghe thẳng sáp vào đùng đùng - Bây h thẳng hay cong anh cũng ko dám,anh có vợ rồi,anh chung thuỷ.
5/ Ngày xưa đi bar,club,pub,mình là người bày trò dắt đi- Bây h nghe những chỗ đó mình né,anh bận lắm về chơi với Batman.
6/ Ngày xưa đi chơi mấy anh lớn toàn nghe nói tao có dự án này dự án kia,mình nghĩ thật phiền,lo cho hôm nay mai tính - Bây h mình đi gặp anh em toàn mở miệng tao thấy cái này hay,dự án kia được.
7/ Ngày xưa chạy xe phải bo cua,chống chân phải cạ xuống đường xẹt lửa,mòn hết,Bố thấy đi thay nhưng ko nói,tưởng mình đại ka ngon lành- Bây h đi ngoài đường thấy ai chạy nhanh lạng lách,thầm chửi "moạ bọn trẻ trâu điên loạn"
8/ Ngày xưa mới xuống saigon,đi ngoài đường quẹt xe bọn nó chửi mình,mình quay qua "mày muốn ji???" - Bây h chạy ngoài đường au đụng mình xin lỗi cười hồn nhiên và chạy thật mau,sợ nó rượt theo làm mình phải chiến đấu.
9/ Thật ra còn nữa,nhưng....... Ngày xưa và Bây h .....

Thứ Tư, 28 tháng 8, 2013

Ngó bàn bên cạnh

Thứ 4, một buổi chiều thứ 4 bình thường như những chiều thứ 4 khác trong tuần,nó diễn ra sau thứ 2,thứ 3 và là ngày liên kết đến thứ 5. Lại một buổi chiều la cà quán xá sau những giờ làm việc cùng đám bạn đồng đạo bựa.
Thật ra chiều nay có nhiều kế hoạch lắm,đi tút lại vẻ đẹp trai sau cả tháng xù xì,ừ...quyết định đi cắt tóc,đi lấy đồ chuẩn bị cho đám cưới,đi mua giầy để đám cưới mang cho đẹp,nói nghe hoành tráng thoai,chứ là sắm đồ đi ăn 4 cái đám cưới tháng sau vì chẳng còn bộ nào lịch sự cả rồi đi măm măm tí gì đó rồi về nằm coi phim,vậy mà chẳng hiểu sao lại tụ tập.Kế hoạch tan vỡ nhưng vui.
Cả đám đực rựa chui vào một quán nướng ở ngoại ô thành phố ngay trung tâm quận 1 (^_^),măm măm măm,chợt nhìn quanh cách bàn ko xa,bàn hàng xóm có một đôi nam nữ,nhìn thằng ku ấy trẻ trung và đẹp trai y chang mình năm ấy,cô gái cũng chẳng khác cô gái năm ấy là bao,tự nhiên có chút chột dạ,những ký ức bay vèo lại đúng thời điểm cũng tháng 8,nhưng nhiều năm về trước,cũng một đôi nam nữ,cũng vào một quán nướng ,cũng ngồi bên nhau,chụp ảnh chí choé,cũng cùng nâng ly,cùng nướng những món ăn khói bay xì xèo,thật tuyệt vời làm sao.Nhưng h đây chỉ còn mình chàng trai năm ấy,cô gái đã không còn bên cạnh,sự tiếc nuối bỗng dâng cao,bao suy nghĩ lại lung liếng,bao câu hỏi đặt ra,nhưng vẫn không thể nghĩ ra,và sự tiếc nuối càng tràn ngập........ôi đồ ăn ngon quá, quán nướng ấy tên gì? nằm ở đường nào? Tự nhiên thèm ăn nướng ở đó quá,đi một mình cũng chẳng sao (^_^) chàng ấy vẫn đang cố nhớ vì căn bệnh mù đường bẩm sinh vẫn chưa chữa đc =))

Thứ Tư, 14 tháng 8, 2013

Ngứa mũi ngoáy chơi !

He he he viết một cái tiêu đề nghe cho kêu kêu vậy thôi,chủ yếu để khoe là ca mổ nâng mũi Hàn Quốc của mình đến nay coi như thành công,mình vẫn thở được và mũi vẫn không cao như bình thường.Nói chơi vậy thôi chứ Tui đi mổ mũi thiệt đó :)), lệch vách ngăn mũi,khó thở,may mà nó thành công,hê hê.
Kể sơ sơ quá trình ca đại phẫu thuật nak : đi xét nghiệm vui ơi là vui,bệnh viện thì sạch sẽ,y tá và các kỹ thuật viên trẻ trung,xinh đẹp,làm việc cực kỳ nhẹ nhàng và chuyên nghiệp luôn,he he he,thật ra nói chơi vui vui vậy thôi, bệnh viện đag xây,cát đá lởm chởm,bụi đầy bụi,đi xét nghiệm toàn gặp cú già nạt nộ mình,đến Tui nổi xung lên thì nó nhẹ nhàng đưa sanh zdien thực tập ra lấy máu mình chứ,haizzz,lấy máu chích 4 phát trúng đích một,hồi hộp mún chết luôn,cũng may là cũng lấy đc 2 bình mỗi bình 2 lít đi xét nghiệm gọi là.....
Đến khi nhập viện đc phát bộ đồ bệnh nhân đúng moden 2013 luôn quần lửng áo bụi bụi :)),nói đi sớm mổ sớm,nghe sao có vẻ giành giựt,nhưng thôi cũng ráng đi,ám theo thằng Ki bạn Tui đi theo,kết quả đi sớm nhất mới ghê chứ,và được các y bác sĩ ưu ái cho mổ cuối cùng :|
2 thằng ngồi trước phòng mổ vừa tám chuyện vừa xàm xí,đi đến đâu cũng mang theo giỏ đồ bên mình,nhìn rất thời trang hí hí,vì bệnh viện Việt Nam rất an toàn,hoàn toàn ko sợ cướp giật,trộm cắp,móc túi nên mang theo giỏ đồ bên mình là thượng sách,tránh nghi ngờ bạn giường bên :)) cùng người thân phòng bên cạnh :).Cạch cạch cạch,thằng ku đầu tiên bị y như mình mổ ra nó chẳng biết trời trăng gì nữa,mặt nhăn như cú,thôi xong,nghĩ trong đầu quả này chắc tèo quá,hy vọng đến thằng thứ 2 coi tình hình ra sao.Cạch cạch cạch,thằng ku thứ 2 được đẩy ra,triệu chứng giống mình và mặt thảm hơn thằng thứ 1.Thôi tèo rồi,bắt đầu run rủn rùn run.Cạch cạch cạch,thằng thứ 3 được đẩy ra,triệu chứng giống mình,cô bé y tá đẩy ra nháo nhác tìm người nhà bệnh nhân vô tình đẩy băng ca tông vô cửa,thằng ku ú ớ gì đấy ko biết,xong tắt hẳn....Đến lượt mình lên thớt,thằng bạn mình nói "Tao canh rồi, mổ giống mày 45 phút 1 phát,mày vô mổ tao đi mua sữa về cho mày ún là dư xăng",vì mổ xong phải uống sữa liền,mình đi vào phòng mổ,1 anh bác sĩ nói chích thuốc tiền mê cho mình vào bắp tay,ảnh nói "em ngồi xuống đi,chích thuốc xong em choáng đây",run quá,ngồi liền xuống ghế,mà lạ thật,sao ko thấy choáng nhỷ?Đứng lên đi 2-3 bước,vẫn ko sao cả,thôi rồi,tự nhủ hay là mình béo quá thuốc nó hổng có ăn,lo lắng dồn dập,bác sĩ bảo mình leo lên bàn mổ,tội cái thân gầy của tui,cái bàn mổ bé tẹo,không dám nhúc nhích sợ lọt sàn.Bác sĩ nói nằm im,mà thật ra em nào dám nhúc nhích cơ chứ??Một cô y tá xoa xoa gì đó vô mũi mình,thơm thơm,nghĩ trong đầu,chắc thuốc mê quá hí hí,yên tâm yên tâm,lúc ê kíp đang chuẩn bị,mình lén thò tay véo len mũi một cái,moạ ơi nó vẫn còn cảm giác và đau =(((,lo lắng ngập tràn như khi đi lãnh 10 tờ độc đắc mới trúng tháng rồi ( giấc mơ mỗi đêm).
Bác sĩ tiến hành,lúc đó mình phát hiện là chỉ có 1 bác sĩ,1 y tá,còn lại là sinh viên,sẵn tiện mổ cho mình anh í giảng bài luôn í mà,Bác sĩ thò kéo vào mũi,Mình nghĩ chắc ảnh cắt da hay gì đây,xoẹt xoẹt xoẹt,à ảnh cắt lông mũi,hú hồn,hí hí hí.Tiến hành thực sự,lúc đó ko có 1 cảm giác đau đớn gì cả,ảnh đưa cái đục vào mũi mình,nói sinh viên cầm búa đục đi,cô bé đục đục chăm chỉ như 1 nghệ nhân điêu khắc,bác sĩ la lên "đục cho ra đục,phải dứt khoát" bụp bụp bụp,cô sinh viên không nương tay,mình không đau nhưng ghê ghê,nói chung trong quá trình mổ ,bác sĩ và các y tá rất thân thiện,họ dễ thương và vui tính,họ bàn về máy móc mới của khoa bên cạnh,họ bàn về trận bóng đá tối hôm qua,mình thích lắm,muốn mở miệng góp vui mà cô sinh viên vẫn đang đục đục nên lại thôi.Rồi cũng xong,không đau,mà mình cũng chẳng mê man gì,ê kíp bảo là thành công tốt đẹp,khi đẩy mình ra cô hộ lý hỏi mình có bạn gái chưa,nếu chưa giới thiệu cho mấy cô sinh viên thực tập,mình nằm im trên băng ca nghe tiếng cười rúc rích của những cô điêu khắc trẻ phía sau.
Ca mổ nhanh hơn dự tính,thằng Ki mua sữa chưa về,2 cô hộ lý đẩy mình về phòng,đẩy được 1 đoạn thì bảo "mày mập quá đẩy ko nổi" mình nhe răng cười hí hí,lệ thì nuốt vào tim :),1 anh bác sĩ đẩy giúp mình về phòng,đến giường của mình,ảnh bảo lăn qua đi,mình chả biết lăn như thế nào,nên hỏi ảnh "em ngồi nhẹ nhẹ dậy bước qua đc ko anh?" Ảnh nói thường mới mổ ko đc nhưng cứ nhẹ nhẹ xem sao,mình làm cái phạch trc sự ngỡ ngàng của bao đôi mắt bạn bệnh hàng xóm,xong cười toe toét.
Ki mua sữa về phòng bệnh,nó cũng ngỡ ngàng vì mổ quá nhanh,và nói chuyện lưu loát,mình làm 1 hơi sữa xong nằm im canh cho thằng bạn ngủ vì bắt nó dậy sớm mà :)) hí hí,đến tối,bạn bè vào thăm,hỏi mình thèm ăn ji,mình kêu thèm đồ ăn vặt và bánh mì,nó làm cho 1 túi đồ ăn vặt và 4 ổ bánh mì,mình hạ được 2 ổ,đang nhồm nhoàm cười nói hê hê ha ha,thì người thân mấy thằng mổ trước mình ghé vào hỏi mình có sao không?sao bọn kia về mũi toàn máu,rên ư ư húp cháo ko nổi,sao mình khoẻ thế???Mắc cỡ thật hí hí hí,chắc do tui khoẻ bẩm sinh,tối đến bắt thằng Móm ở lại chung,nó nằm 1 giường của 1 lão sáng vào viện tối trốn về,mình 1 giường.
Hôm sau xuất viện Ki lên giúp lo giấy tờ,mình về nhà nghỉ ngơi dưỡng sức,và sau đó ốm đi mấy kgs.
Đến bây giờ thì khoẻ khoắn và số kgs mất đi tự nhiên quay về còn dắt thêm bạn dù mình ko muốn hê hê.
Đấy lần đầu tiên Tui đi mổ đấy,kỷ niệm khó quên hê hê hê,đến giờ cứ ngứa mũi là lại nhớ đến lên bàn mổ thế nào :)))))

Thứ Năm, 18 tháng 10, 2012

Chỉ có một thời...

"Chỉ có một thời,để yêu và để xa" lời bài hát của Diệu Hương vang lên lanh lảnh qua giọng ca của các bạn trong phòng karaoke.Sao sâu lắng quá,bài hát buồn da diết mà lòng thấy tĩnh lạ.
Chính xác,sẽ chỉ có một thời thôi,sống phải đẹp,phải toả sáng,phải làm thật nhiều,phải yêu thật nhiều,phải chơi thật nhiều,nói chung hết mình,vì rồi nó sẽ xa,thật xa...
Ngẫm tới ngẫm lui,ngẫm qua ngẫm lại,thấy vẫn chưa hết mình tí teo nào.Lại ngồi nghĩ tới lui qua và lại,nghĩ lung tung mà ko cảm nhận là nó đang qua,phí thật....
Quyết định mai mua bóng đèn về lắp vô nón chiếu vô cho luôn toả sáng. (^_^)

Thứ Sáu, 12 tháng 10, 2012

27 tuổi!

Ke ke ke,đi ăn tối với mấy anh em cùng công ty,có người có gia đình,có người có gia đình nhưng chưa có baby,mọi người cười hề hề hà hà,Tôi cũng cười, bất chợt một anh quay qua hỏi,Khoa năm nay bao nhiêu tuổi em nhỷ?đơn giản mà :),trả lời ngay - em 27- cả bàn cười hề hề nhìn Tôi,27 cơ ah???em đến tuổi rồi đấy - Tự nghĩ : bao tuổi thì đủ?Bao tuổi thì ko?Và nghĩ tuổi thì liên quan gì??Tự cười trong lòng và tự nghĩ mình nghĩ đúng CMNR............

Thứ Sáu, 5 tháng 10, 2012

1:42 am

Bất chợt nhìn vào đồng hồ điện tử của xe - 1:42 am.
Lại một đêm lang thang Saigon sau 1 tuần làm việc,thời gian trôi nhanh không ngờ.Con xe 4 bánh hiệu Honda của Tôi hôm nay lại trở chứng,Haizzzz,biết làm sao bây giờ?Thôi đành vậy,Tôi tháo 2 bánh xe bên phải ra và chạy bằng 2 bánh xe bên trái về nhà ( he he thật ra Tôi chạy xe 2 bánh thôi,và Tôi cũng chưa có bằng lái 4 bánh).Đôi mắt Tôi chợt nhoè đi,không gian chung quanh bỗng mờ ảo lạ thường,gì vậy??say ư??Uống không nhiều mà??? Ồ...ah thì ra cặp kính 7 diop đang bị mờ ( 7 diop chia đều cho 2 con mắt tinh tường),mờ không phải vì khói bụi,mờ vì sương đêm Saigon sau 1 trận mưa,1 trận mưa mà Tôi không biết nó đã diễn ra khi nào,cảm giác thích thú,xe lại bon bon trên con đường về căn gác trọ(thật ra là nhà rất đẹp ),Saigon mưa rất nhiều mà sao hôm nay sương đêm lại
nhiều đến thế,không lạnh,đường vắng,lại tự nhủ,chắc 1:42am nên nó thế,lại thích thú.
Nhưng sao vẫn cảm thấy ồn ào và náo nhiệt?Lại phát hiện đôi tai đẹp đang đeo tai nghe,giọng ca nữ của band nhạc Nightwish đang ca 1 bản Gothic.....
Lại thích thú,dạo này cảm thấy con người mình dễ dãi ghê,những điều tưởng chừng đơn giản nhất lại có cảm giác mạnh đến vậy.Như hôm nay,lang thang cùng vài thằng bạn THPT,ăn ăn uống uống tám tám toàn những chuyện ko đâu,lại thấy vui lạ thường :))
Ước chi những điều giản đơn như vậy cứ đơn giản đến với Tôi hàng ngày như thế này.
Lại 1 đêm vui.....

Thứ Sáu, 28 tháng 9, 2012

Saigon

Saigon,Tôi viết không dấu thân thương vì Tôi muốn thế.
Tôi sinh ra và lớn lên tại Đà Lạt,một thành phố Cao Nguyên đầy hoa và sương mù,Tôi yêu nó,yêu tận trong tim...
Nhưng đối với Tôi,Saigon lại là một nơi mà Tôi có thể sống với đúng những cảm xúc thật của mình,sống đúng với con người đôi khi điên điên khùng khùng của chính Tôi.Như đàn lúc này này đây,người anh em thân thương của Tôi-LSH đang bấn loạn vì mới làm mất 1 vật ji đó,thật là Tôi cũng ko thể tìm giúp vì Tôi đag viết mà (ke ke),thấy cũng tội mà biết làm sao?
Saigon Tôi lại gọi tên thân thương,mảnh đất nơi Tôi thể hiện,nơi Tôi tự hào có thể nuôi sống bản thân và còn mập ú,Saigon nơi biết bao kỷ niệm khi xa gia đình,nơi Tôi đag lớn,Saigon nơi Tôi đag ngồi tại 1 quán bar rất khí thế,nhạc hay tuy hát Tôi ko hiểu,ngoài đường 22:08h xe vẫn tấp nập,dòng người vẫn lăn tăn với cuộc sống,Tôi ngồi viết và nhìn,câu văn lủng củng,nhưng kệ...Tôi thik thế
Saigon thân yêu hôm nay mưa như điên cuồng,từ sáng đến chiều,nhưng sao tối lại tuyệt đến thế,Saigon như người con gái Tôi yêu,tuy đã xa,nhưng nhõng nhẽo,ương ngạnh,khó chịu,nhưng sao lại đáng yêu đến thế,tối nay ngồi một góc,tự thả trôi theo 1 góc nhịp đập Saigon,Tôi yêu nó,Tôi yêu em,Tôi điên,đêm nay Tôi xoáy hết mình với Saigon :x